Nhận định, soi kèo Chonburi vs Port FC, 18h00 ngày 5/2: Khó có bất ngờ

Thể thao 2025-02-08 03:01:26 4
ậnđịnhsoikèoChonburivsPortFChngàyKhócóbấtngờligue pháp   Hư Vân - 05/02/2025 04:30  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://game.tour-time.com/html/%C2%A0%C2%A0%20Chi%E1%BB%83u%20S%C6%B0%C6%A1ng%20-%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%2004/08/2024%2020:49%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%20%C2%A0Nh%E1%BA%ADn%20%C4%91%E1%BB%8Bnh%20b%C3%B3ng%20%C4%91%C3%A1%20gi%E1%BA%A3i%20kh%C3%A1c
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Cluj vs Hermannstadt, 22h59 ngày 5/2: Đặt niềm tin chiếu dưới

Tôi năm nay mới 26 tuổi, hiện đang làm phiên dịch cho 1 công ty xuất nhập khẩu lớn. Còn chồng tôi 30 đang làm kỹ sư cầu đường. Nếu không có chuyện ghen tuông mù quáng của chồng thì có lẽ giờ này, cuộc sống gia đình nhỏ của tôi đầy ắp tiếng cười và niềm vui bên thành viên mới. Vậy mà, tôi không thể ngờ được, chồng lại có thể xúc phạm mình như thế.

Chúng tôi yêu nhau 2 nằm rồi cưới. Chồng tôi là người cẩn thận, tốt tính, nhưng cục cằn. Vừa cưới xong thì anh xin chuyển sang làm thiết kế chứ không phải thi công nữa nên được ở nhà thường xuyên. Còn tôi cũng may mắn hơn khi sau cưới được thăng lên làm thư ký của giám đốc điều hành. Lên chức đồng nghĩa với việc bận bịu tối ngày, công tác, họp hành liên miên. Nhiều lúc tôi không còn chút thời gian nào cho gia đình nữa.

Vì thế mà chồng tôi càng ngày càng tỏ ra khó chịu. Nhất là khi biết người quản lý trực tiếp của tôi là anh chàng người Pháp, đẹp trai phong độ. Anh tỏ ý ghen tuông mù quáng, nghi ngờ tôi và anh người Pháp kia lăng nhăng ngoài luồng. Không biết bao nhiêu lần vợ chồng tôi bất hòa chỉ vì thói lúc nào cũng sợ mất vợ của chồng. Lúc nào anh cũng nghĩ môi trường thoải mái thì sẽ dễ sinh hư. Chính cái tư tưởng ấy đã giết chết hạnh phúc của gia đình tôi khi mới chỉ bắt đầu.

Mỗi lần về muộn, anh lại cao giọng: "Tiếp Tây có mệt không?". Cái kiểu hỏi móc đó làm tôi khó chịu vô cùng nhưng tôi vẫn chịu nhịn và lờ đi.

{keywords}

Đến khi sinh con, anh ấy cũng chỉ vào 2 lần rồi về như thể người khách tới thăm. Lần 1 thì vào ngó con, rồi cười khểnh đến khó hiểu. (Ảnh minh họa)

Thấy tình hình ngày càng không ổn, tôi bắt đầu muốn chuyển vị trí để có thời gian chăm sóc chồng và sớm sinh con để anh bớt tính ghen tuông. Từ vị trí thư ký ấy, tôi chuyển về phòng hành chính ngày 8 tiếng. Sau khoảng 1 tháng ổn định công việc, tôi may mắn biết mình mang thai, tôi vui lắm và định dành cho chồng 1 bất ngờ lớn vào buổi tối. Tưởng chồng phải vui mừng lắm vậy mà anh chỉ cười nhạt rồi lẳng lặng ăn cơm.

Trong suốt thời gian bầu bí đó, chồng tôi không quan tâm mẹ con tôi là mấy, thái độ của chồng làm tôi tủi thân và không khỏi suy nghĩ : "Cứ làm như con người khác không bằng". Ấy vậy mà đúng là chồng tôi nghĩ vậy thật.

Đến khi sinh con, anh ấy cũng chỉ vào 2 lần rồi về như thể người khách tới thăm. Lần 1 thì vào ngó con, rồi cười khểnh đến khó hiểu. Lần 2 là ngay ngày hôm sau khi tôi vẫn ở viện, anh vào mang theo một tờ đơn ly hôn nói tôi ký vào vì anh khẳng định đó không phải là đứa con của anh. Tôi bảo anh, ai đến cũng khen con giống bố giống mẹ, sao anh khẳng định vậy khiến con tủi thân. Chồng tôi hừ giọng: "Mũi cao như Tây, da trắng bóc trong khi cả nhà nội toàn ngăm đen... Giống mẹ thì có chứ nét nào giống bố?”. Anh bỏ lửng rồi đi thẳng.

{keywords}

Tôi định rằng, khi có kết quả đó, tôi sẽ gửi thẳng đến cho anh ta, rồi đưa lại cho anh ta đơn ly hôn anh ta đưa hôm ở viện kèm chữ ký của tôi. (Ảnh minh họa)

Thật nhục nhã vì bị chồng nghi ngờ và nói oang oang trước bao nhiêu người. Tôi không cố gắng giải thích, vì rõ ràng đứa trẻ là con của tôi và chồng. Trông nó cũng không có nét nào gọi là "lai Tây", vậy mà chồng tôi nhìn kiểu gì lại ra như vậy. Tôi xin phép bố mẹ chồng được về nhà ngoại luôn với lý do để bà ngoại cháu tiện chăm sóc vì bà đã nghỉ hưu, còn bà nội vẫn bận đi làm. Trước khi ra viện, tôi không quên làm thủ tục xét nghiệm ADN cho con để chứng minh mình trong sạch.

Tôi định rằng, khi có kết quả đó, tôi sẽ gửi thẳng đến cho anh ta, rồi đưa lại cho anh ta đơn ly hôn anh ta đưa hôm ở viện kèm chữ ký của tôi. Nghĩ mà uất ức quá, rõ ràng là người có trình độ, hiểu biết mà lại ghen tuông mù quáng đến như thế. Đến nỗi còn chối bỏ con thơ và làm vợ bị tổn thương nghiêm trọng khi vừa sinh con được 2 ngày. Lần này tôi cũng quyết ly hôn, để anh phải hối hận vì những gì đã nói, đã làm với hai mẹ con tôi. Tôi làm vậy có đúng không mọi người?

(Theo Trí Thức Trẻ)

">

Gửi kết quả xét nghiệm ADN và đơn ly hôn ký sẵn tên đến cho chồng

Hành trình sống thật với chính mình - Luna Đào

{keywords}
 

Sau The Voice 2012, Luna Đào - Đào Bá Lộc bước vào ngành giải trí với mong muốn khẳng định bản thân, để mọi người có cái nhìn rõ ràng hơn về thật sự Luna là ai.

“Luna nhận ra, nếu bản thân mình cảm thấy không hạnh phúc khi làm việc thì tất cả sẽ trở thành vô nghĩa. Đó chính là lí do Luna quyết định “lột xác”, đầy tự tin, bứt phá vượt qua mọi sự “nhạy cảm” để bản thân hạnh phúc, là phiên bản “thật” nhất của chính mình”, Luna Đào chia sẻ.

Luna luôn tìm cách khiến bản thân mình xinh đẹp hơn mỗi ngày, để giờ đây, tự hào khi có thể chia sẻ những kinh nghiệm của bản thân mình đến tất cả phái đẹp, giúp họ nhận ra giá trị của bản thân ở nhiều khía cạnh, không chỉ ở nhan sắc.

Cân bằng giữa công việc và đam mê - An Phương

{keywords}
 

Vừa là nhà báo vừa là Beauty & Lifestyle Blogger, An Phương đại diện cho những cô nàng bận rộn, luôn đặt mục tiêu hoàn thành tốt mọi công việc. Cô được yêu mến vì mang đến năng lượng tích cực và lạc quan. Nhưng để cân bằng giữa các công việc, An Phương đôi khi gặp rất nhiều căng thẳng và khoảng thời gian "nhạy cảm".

Đôi khi, việc “cân bằng” là một điều xa xỉ, khiến bản thân phải luôn “chiến đấu”. An Phương nhận ra rằng, thay vì cố gắng cân bằng mọi thứ thì hãy cứ sống và tận hưởng mọi khoảnh khắc. Những lúc căng thẳng, chậm lại một chút để thấu hiểu, yêu chiều cảm xúc của bản thân, bạn sẽ có thể sống trọn với đam mê của mình.

Tỏa sáng dưới những áp lực - Thanh Thanh Huyền

{keywords}
 

Với lối dẫn dắt thu hút, MC Thanh Thanh Huyền luôn gây ấn tượng mỗi lần xuất hiện và từng được khen ngợi với khả năng dẫn không cầm kịch bản. Đằng sau sự tự tin đó, Huyền đã phải tự đặt ra áp lực cho chính mình. Đối với một MC, không ai buộc phải ghi nhớ tất cả kịch bản, nhưng Huyền đã tự tạo dấu ấn riêng, lựa chọn ghi nhớ tất cả để có thể linh hoạt hơn trên sân khấu, không gò bó với kịch bản trên tay.

Huyền đôi khi cũng cảm thấy rất “nhạy cảm” khi thường xuyên phải ghi nhớ lượng dữ kiện “khổng lồ”, áp lực càng tăng thêm khi lịch trình dày đặc. Thêm vào đó, liên tục phải hoạt động dưới ánh sáng cường độ cao.

“Những lúc “nhạy cảm” như thế, là lúc Huyền ngồi thư giãn, skincare và yêu chiều bản thân để lấy lại tinh thần. Huyền tin rằng, chỉ cần bạn thật sự cố gắng, bạn sẽ vượt qua mọi thử thách!”, Huyền cho hay.

Khi sai lầm trở thành kinh nghiệm - Đình Duy

{keywords}
 

Trước khi trở thành Beauty Blogger, Duy đã trải qua nhiều khó khăn, quyết định đi du lịch giải tỏa căng thẳng. Cũng chính khi đó, da Duy bị kích ứng. Tin tưởng vào bạn bè, Duy tìm đến một sản phẩm sẽ giúp mình phục hồi nhanh chóng và “đẹp nhanh hơn”. Tuy nhiên, sự thật là da Duy ngày càng yếu và “nhạy cảm” hơn. Chúng ta đang sống trong thời đại truyền thông với tràn ngập hình ảnh ai ai cũng hoàn hảo từ thân hình tới làn da, điều này vô hình chung gây áp lực lên Duy vốn đã tự ti. Duy tự nói với bản thân: “Bây giờ chỉ có cách là phải vượt qua nỗi sợ. Điều cần thiết lúc bấy giờ là chọn những sản phẩm an toàn, giúp phục hồi da”.

Sau một thời gian chăm sóc da đúng cách, Duy đã tìm lại làn da ban đầu của mình. Đây cũng chính là động lực giúp Duy mong muốn chia sẻ những giải pháp chăm da khoa học đến mọi người.

4 cá nhân, 4 tính cách khác nhau cùng đồng hành với tinh chất chăm sóc da đến từ Hàn Quốc - Skin 1004, đã thành công giúp biến hóa những điều“nhạy cảm” thành những thay đổi tích cực, tiếp tục tỏa sáng. Thông điệp của sản phẩm gửi gắm giới trẻ, “Ai cũng có một câu chuyện, một quá khứ với nhiều bộn bề. Những câu chuyện đó khiến bạn trở nên “nhạy cảm” hơn. Những chỉ cần bạn thấu hiểu và yêu chiều bản thân, tự tin làm những điều mình muốn, bạn sẽ luôn tỏa sáng và trở thành phiên bản hoàn hảo nhất của chính mình”.

{keywords}
 

Phía sau thông điệp mà Luna Đào - An Phương - Thanh Thanh Huyền - 1M88 gửi gắm, cũng chính là tinh thần của SKIN1004 lan tỏa đến tất cả các bạn trẻ.

https://www.youtube.com/watch?v=MZKOSyjN_Nk

Tố Uyên

">

Người Việt trẻ chia sẻ cách vượt qua ‘nhạy cảm’

Khi chiếc xe dừng lại, tôi lao vội về phía nhà em nhưng mà đã quá muộn mất rồi. Trong nhà những tiếng gào khóc đã vang lên.

Em là mối tình đầu của tôi. Hai đứa yêu nhau vào năm thứ 3 đại học. Tôi đã xác định cả đời này sẽ chỉ lấy em mà thôi. Ngày trước, đã có lần bố mẹ nói cho tôi đi du học nhưng tôi không thích, tôi muốn học xong trong nước sẽ đi làm luôn.

Khi cả hai đứa đã xin được việc tôi dẫn em đến nhà chơi, hào hứng giới thiệu em với bố mẹ. Vừa mới tới, em đã sà ngay vào bếp nấu nướng cùng mẹ. Thấy mẹ niềm nở và vui vẻ lắm, tôi nghĩ mẹ đã ưng em.

Sau hôm đó, tôi dò hỏi ý mẹ thấy em thế nào. Mẹ chỉ cười bảo: “Con yêu thì cứ yêu, mẹ đâu có cấm, nhưng chuyện cưới xin thì không thể, vì sắp tới bố mẹ đã sắp xếp cho con đi du học rồi”. “Không, con đã nói không đi rồi mà mẹ”. Nhưng bà nhất quyết không chịu, tôi làm cứng bỏ ra ngoài ở luôn.

Tôi giấu chuyện này không cho em biết nhưng đích thân mẹ tôi đã tìm đến em. Hôm ấy chúng tôi đi chơi với nhau, thấy em buồn chứ không vui như mọi khi tôi đoán là đã có chuyện gì đó. Tôi gặng hỏi mãi, em mới thú nhận:

- Anh đi du học đi, 3 năm nhanh thôi mà, em sẽ đợi anh. 5 ngày nữa là đến lịch bay rồi, anh về nhà thu xếp hành lý để chuẩn bị đi đi.

- Em có hứa là sẽ đợi anh không?

- Em đợi mà.

Tôi ôm chặt em vào lòng, đêm ấy tôi ở lại bên em. Hôm sau tôi dọn đồ ở phòng trọ quay về nhà, bố mẹ tôi mừng lắm. Tôi đã hẹn em hôm tôi bay sẽ ra tiễn tôi, em đồng ý rồi mà không hiểu sao gần giờ bay vẫn chẳng thấy em đâu. Tôi lên máy bay lòng buồn vô hạn.

{keywords}
Về nước được 2 tháng thì một công ty nơi tôi du học thông báo tôi đã trúng tuyển. Lúc ấy quá buồn, tôi muốn đi đâu đó thật xa nên nhận lời sang bên đó làm ngay và tôi ở lại chẳng còn muốn về nữa. (ảnh minh họa)

Sang đến nơi tôi viết thư về cho em nhưng không thấy hồi âm. Từ đó tôi cũng mất liên lạc luôn với em. Tôi có dò hỏi bạn bè nhưng không ai biết tin tức gì của em cả. 3 năm du học tôi trở về nhà, tôi tìm đến khu nhà trọ của em. Chị chủ nhà trọ bảo tôi đi 1 tháng thì em chuyển nhà trọ, giờ em ở đâu chẳng ai biết.

Tôi chán nản vô cùng. Suốt ngày lang thang cà phê 1 mình. Tình cờ tôi gặp lại 1 người bạn học đại học, cậu ấy nói em lấy chồng rồi nhưng cưới không thấy mời ai trong lớp. "Một lần tôi có gặp Mai (tên em) bế con đi khám trong bệnh viện. Lúc ấy ai cũng bận con nên không kịp hỏi han nhau nhiều". Vậy là em đã không chờ tôi như những gì em đã hứa.

Về nước được 2 tháng thì một công ty nơi tôi du học thông báo tôi đã trúng tuyển. Lúc ấy quá buồn, tôi muốn đi đâu đó thật xa nên nhận lời sang bên đó làm ngay và tôi ở lại chẳng còn muốn về nữa.

Tôi không lập gia đình bởi vì lòng tôi vẫn không thể quên được em. Bố mẹ giục tôi lấy vợ không được ông bà cũng buồn lắm. Nhiều lần bà gọi cho tôi rồi nói trong nước mắt: “Giá ngày đấy mẹ để cho con lấy cái Mai thì bây giờ đã con đàn cháu đống rồi chứ đâu phải sống trong cảnh già hưu quạnh thế này”. Tôi cũng thương ông bà lắm nhưng chẳng hiểu sao tôi không thể rung động trước người con gái nào khác.

Tôi ở lại thêm 12 năm mới quay về. Bố tôi bị tai biết, khó qua khỏi, mẹ muốn tôi gần bố những ngày cuối cùng. Tôi thu xếp đồ đạc về nước. Tôi về 2 tháng thì bố mất. Tôi thấy mình là đứa con bất hiếu vì đã không làm tròn bổn phận của một người con. Lời trăng trối cuối cùng của ông trước khi nhắm mắt là bố muốn tôi phải lấy vợ, lúc ấy tôi đã gật đầu đồng ý để ông ra đi thanh thản.

Tôi và mẹ lo hậu sự cho bố xong thì mẹ cũng đổ bệnh và viện cấp cứu. Bà nằm viện một tháng thì đòi về nhà. Hôm tôi đưa mẹ về thì tình cờ gặp lại người bạn cũ mà 12 năm trước đã báo tin cho tôi biết người yêu của tôi đã lấy chồng. Đúng ra là cậu ấy đang tìm đến nhà tôi.

Hai chúng tôi phải đứng bần thần 10 phút mới nhận ra nhau, hai thằng đều đã có những thay đổi trên khuôn mặt.

- Tôi dò theo địa chỉ Mai cho để đến đây.

- Ông, ông biết tin tức của Mai sao?

- Đúng vậy, chính cô ấy nhờ tôi đến đây là để báo tin cho bố mẹ của ông. Cô ấy bảo cứ nói tên cô ấy với mẹ ông là bà sẽ biết. Không ngờ lại gặp ông về nước, Mai nghĩ ông vẫn sống bên kia.

Tôi thực sự vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng khi bạn nói Mai ốm khó qua khỏi thì lập tức đi ngay, mẹ tôi đang yếu nhưng bà cũng đòi đi. Dọc đường bà đã nói cho tôi biết một bí mật.

“Sau khi con đi 1 tháng, Mai có tới tìm mẹ. Cô ấy nói cô ấy đã có bầu với con, mẹ bảo cô ấy bỏ thai đi và đừng chờ đợi con vì chắc chắn con sẽ ở lại đó làm việc chứ không quay về đâu. Mẹ đưa tiền cho cô ấy đi phá thai nhưng cô ấy không lấy. Cô ấy khóc và bảo “cháu sẽ không bỏ con cháu và cũng sẽ không cản trở sự nghiệp của anh ấy”, sau đó mẹ không thấy cô ấy quay lại nữa. Đợt con học xong trở về, thấy con nói Mai đã lấy chồng, mẹ nghĩ chắc dạo đó nó đã bỏ cái thai đó đi rồi”.

Vậy mà mẹ đã giấu tôi chuyện này bao nhiêu năm qua, sao mẹ không nói cho tôi biết. Con tôi, trời ơi…

“Không, Mai không hề bỏ thai bác ạ. Cháu cũng mới biết việc này, cô ấy đã sinh con và nuôi con một mình, cô ấy vẫn chờ đợi Hùng (tên tôi) suốt 15 năm qua. Khi cô ấy biết mình không qua khỏi, cô ấy muốn liên lạc với bác để bác nhận cháu của mình”.

Khi chiếc xe dừng lại, tôi lao vội về phía nhà em nhưng mà đã quá muộn mất rồi. Trong nhà những tiếc gào khóc đã vang lên. Tôi chạy thẳng vào trong, em nằm đó, một đứa trẻ chừng 14 tuổi khóc lóc vật vã gọi mẹ. 

Nó là con tôi đây mà, tôi ôm chầm lấy con, thằng bé không biết tôi nhưng nó cứ để yên cho tôi ôm. Tôi nắm đôi bàn tay đã lạnh của em rồi khóc nấc: “Em đã một mình nuôi con và chờ anh 15 năm, sao không cố đợi anh thêm 5 phút nữa?”.

(Theo Một thế giới)

">

Sao em không cố đợi anh thêm 5 phút nữa?

Nhận định, soi kèo BG Pathum United vs Terengganu, 19h30 ngày 5/2: Cửa trên đáng tin

Đọc bài viết "Cần học đạo hàm, tích phân dù không sử dụng ngoài đời", tôi tự hỏi: cái gì cũng học thì phân ban khối tự nhiên và xã hội ở phổ thông để làm gì? Rốt cục là chúng ta cần giáo dục đại trà hay giáo dục tinh anh? Một năm chỉ có 12 tháng (365 ngày), nhưng cái gì cũng học thì cuối cùng học được cái gì?

Tôi không muốn con mình phải là một học sinh giỏi toàn diện. Tôi chỉ cần các con trở thành học sinh tiên tiến hay gọi là trung bình khá theo cách đánh giá ngày xưa cũng được. Ai từng trải qua thời học giáo dục đại trà ngày xưa, cái gì cũng học, hãy thử nghĩ lại xem, bạn bè cấp ba của mình bây giờ thế nào?

Lớp tôi ngày xưa có 30% học sinh giỏi, trong số này chỉ có một số ít bạn giỏi kiệt xuất (toàn 8-9 điểm các môn), 70% còn lại là học sinh trung bình khá. Nhiều người có điểm ba môn Toán, Lý, Hóa tới 9,5. Hiện tại, số học sinh khá đó đều có cuộc sống rất sung túc, thậm chí có sáu người đang làm khoa học ở nước ngoài. Ngược lại, một phần số học sinh giỏi lại có cuộc sống không quá tốt, chỉ số ít họ có thành tựu ở lĩnh vực mình lựa chọn.

>> Lầm tưởng 'cắt dần kiến thức để giảm tải cho học sinh'

Bản thân tôi cũng đi nước này nước kia, tôi thấy đúng là có nước trẻ em học rất nhẹ nhàng, cũng có nước chương trình học rất nặng. Nhưng mục đích sau cùng của họ là trang bị kiến thức phù hợp nhất cho trẻ, chứ không phải là cái gì cũng bắt học như ở ta. Để con người có nhiều thời gian làm chuyên môn hơn thì xu hướng giáo dục cũng phải phân loại chuyên môn từ sớm. Học sinh cấp ba bình thường đã có thể nhận định được sở trường của mình để định hướng cho tương lai rồi.

Còn nói về tính ứng dụng của kiến thức, ngay cả các kỹ sư xây dựng cũng chỉ cần học cách ứng dụng lý thuyết, chứ chẳng ai phải đi chứng minh những thứ đã biết và đi tìm cách tính những thứ chưa biết như học sinh để làm gì cả. Nếu làm được điều đó thì họ không phải kỹ sư xây dựng mà là "Toán học gia" rồi. Mỗi người có năng lực của riêng mình, nên đừng bắt nhau làm thay việc của người khác.

Có người nói "vài kiến thức sơ sài của bậc phổ thông đã là gì trong biển tri thức của đời người" nhưng nó cũng ngốn mất của bạn mấy năm cuộc đời rồi. Não bộ của con người chỉ tiếp thu tri thức nhanh nhất ở độ tuổi nhất định. Cả thế giới họ cố gắng để một đứa trẻ học tập những thứ quan trọng nhất, phù hợp nhất với tương lai của nó. Trong khi chúng ta lại muốn biến con mình thành người cái gì cũng biết, cái gì cũng giỏi.

ANNV

>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.

">

'Người Việt học tích phân, đạo hàm như những Toán học gia'

Tôi bị lừa đóng cảnh nóng

Bụng càng to thì tuổi thọ càng ngắn. Ảnh: TTVC

2. Bụng ngày càng to hơn

Nhiều nam giới có bụng bia, cũng là sự bắt đầu lão hóa của nam giới. Khi càng lớn tuổi, quá trình trao đổi chất trong cơ thể chậm lại, không thể đào thải độc tố kịp thời. Đặc biệt sau tuổi 45, khi thể lực yếu, rất ít người vận động thể chất, ăn uống “vô tội vạ”, dẫn đến một lượng lớn chất béo tích tụ lại ở bụng gây ra béo bụng. Vì vậy, những lúc bình thường, nam giới nên chú ý kiểm soát cơ thể của chính mình.

Ngược lại, nếu chưa có những dấu hiệu này thì xin chúc mừng bạn, có nghĩa là bạn vẫn còn rất trẻ.

“2 nhỏ”

1. Thính lực “nhỏ" đi

Khi lớn tuổi, thính giác của con người cũng sẽ có dấu hiệu lão hóa, đặc biệt sau tuổi 45, thận khí sẽ có biểu hiện suy giảm rõ rệt. Theo y học cổ truyền Trung Quốc, thận thông với tai, vì vậy khi thể chất của bạn bắt đầu suy giảm và thận khí không đủ, thính giác của bạn sẽ dần dần giảm sút.

Khi thính lực của bạn dần suy giảm, ngoài việc nghĩ đến thận khí kém, cũng cần xem xét hệ thống thính giác có tổn thương hay không, nói chung phạm vi mất thính giác do suy giảm thể chất hoặc lão hóa là rất nhỏ. Nếu thính giác của bạn đã bị suy giảm nghiêm trọng, bạn nên xem xét các tổn thương của hệ thống thính giác và đi khám và điều trị kịp thời.

2. Dung tích phổi “nhỏ” đi

Dù là trẻ em hay người lớn thì xét nghiệm dung tích phổi cũng là một dấu hiệu quan trọng để đánh giá tình trạng sức khỏe của một người. Sau 45 tuổi cần phải kiểm tra dung tích phổi thường xuyên. Trong những trường hợp bình thường, thời gian nín thở của con người khoảng một phút, nhưng nếu dung tích phổi của bạn suy giảm thì thời gian nín thở cũng sẽ giảm đi đáng kể. Do đó, bạn cảm thấy khó thở sau khi vận động nhẹ hoặc thậm chí có cảm giác tức ngực. 

Nếu muốn cải thiện dung tích phổi tốt hơn, vận động hợp lý cũng là một phương pháp tương đối quan trọng, không chỉ có thể cải thiện chức năng hệ thống hô hấp của con người, tăng dung tích phổi mà còn có thể trì hoãn lão hóa, duy trì sức khỏe thể chất.

Vì vậy, trong khi còn trẻ hay thời trung niên, bạn nên chú ý duy trì chức năng hô hấp của mình. 

Ai cũng mong muốn được trẻ mãi không già, đấng mày râu cũng không ngoại lệ. Tuy nhiên, khi cơ thể bắt đầu lão hóa, có lẽ chúng ta phải học cách chấp nhận, dũng cảm đối mặt với nó và duy trì thái độ lạc quan, vui vẻ mỗi ngày. Thái độ tích cực đó có thể làm chậm đi quá trình lão hóa tự nhiên và giúp chúng ta sống hạnh phúc mỗi ngày.

Hà Vũ

4 lý do khiến đàn ông không sống thọ bằng phụ nữ

4 lý do khiến đàn ông không sống thọ bằng phụ nữ

Các nghiên cứu chỉ ra rằng dù không trải qua sinh đẻ nhưng nam giới vẫn có tuổi thọ thấp hơn phụ nữ trong đó có nhiều lý do liên quan tới lối sống.">

Cảnh báo tuổi thọ bị rút ngắn khi đàn ông sau 45 tuổi xuất hiện '2 to 2 nhỏ'

友情链接